Mỹ là nước sản xuất và tiêu thụ dầu khí hàng đầu thế giới. Các qui định pháp lý hoạt động dầu khí của Mỹ đã tồn tại dưới nhiều hình thức khác nhau trong hơn 100 năm, bao gồm các quy định của chính phủ liên bang và chính quyền bang về việc thăm dò, khai thác, vận chuyển, lọc dầu và một số nội dung cụ thể khác. Luật pháp đề ra nhiều mục tiêu như bảo vệ môi trường, chất lượng không khí và nước, bảo vệ tài nguyên, bảo vệ sức khỏe, an toàn của người lao động và cộng tđồng, giảm lãng phí tài nguyên.
Tổng quát
Phân cấp chính phủ liên bang, chính quyền bang và địa phương điều chỉnh các khía cạnh khác nhau của hoạt động dầu khí. Về cơ bản, chính quyền bang đưa ra các quy định về hoạt động khoan và khai thác. Chính phủ liên bang chủ yếu đưa ra các quy định bảo vệ chất lượng nước và không khí, an toàn cho người lao động, thăm dò và khai thác trên các vùng đất của người bản địa (thổ dân), vùng đất liên bang và thềm lục địa bên ngoài.
Một cơ sở khoan dầu trên đất liền ở Mỹ. Ảnh: Driller.com
Các cơ quan hành pháp của chính phủ liên bang, chính quyền bang và địa phương thực hiện các quy định trên cơ sở luật do các cơ quan lập pháp liên bang, bang và địa phương ban hành. Ý kiến của công chúng là một phần chính thức trong quy trình xây dựng văn bản luật. Đạo luật Không khí sạch (1963), Đạo luật Nước sạch (1972), và Đạo luật Nước uống an toàn (1974), bao gồm cả các nội dung sửa đổi của các luật nêu trên, tạo thành nền móng cho đa số các quy định liên bang về dầu khí. Vai trò của các bang trong việc điều chỉnh hoạt động khoan và khai thác dầu khí được chính thức hóa bởi Ủy ban Dầu khí đại diện cho các bang (IOGCC), được thành lập năm 1935 để thiết lập các tiêu chuẩn về khoan dầu khí và phát triển các quy định khai thác mà các bang đã nhất trí ban hành.
Quy định của bang về thăm dò và khai thác
Mỗi bang trong số 33 bang khai thác dầu khí đưa ra quy định của mình về việc thăm dò và khai thác trên đất của bang và tư nhân. Các bang cũng quy định tất cả các hoạt động khai thác dầu khí trong vùng biển của bang kéo dài từ bờ biển đến ranh giới cách bờ biển từ 3 đến 9 hải lý, tùy theo bang. Việc phân vùng địa phương sẽ kiểm soát một số vấn đề như khoảng cách tối thiểu giữa các giếng dầu và khoảng cách từ các cơ sở dầu khí tới nhà dân và địa điểm kinh doanh.
Mỗi bang có các quy định khác nhau có thể thay đổi theo thời gian. Các quy định ban đầu của bang chủ yếu tập trung vào việc ngăn ngừa lãng phí, đảm bảo quyền của các chủ sở hữu khoáng sản trong việc phát triển nguồn tài nguyên của mình và bảo tồn tài nguyên để đảm bảo khả năng khai thác trong tương lai. Các quy định về môi trường trở nên nổi bật theo thời gian, đặc biệt là từ những năm 1970. Chính quyền bang quản lý các hoạt động khảo sát địa chấn và địa vật lý, cấp phép, khoan, nứt vỡ thủy lực, khai thác dầu khí, đóng cửa giếng và khôi phục địa điểm khai thác. Các bang thực thi quy định của mình thông qua việc cấp phép và kiểm tra theo quy định.
Một giàn khoan ngoài khơi của Mỹ. Ảnh: Shutterstock/World Atlas.
Quy định của chính phủ liên bang về thăm dò và khai thác
Vai trò của chính phủ liên bang trong việc điều chỉnh hoạt động thăm dò và khai thác chủ yếu tập trung vào việc bảo vệ môi trường. Cơ quan Bảo vệ môi trường (EPA) đặt ra các tiêu chuẩn về nước uống và chất lượng không khí theo thẩm quyền của Đạo luật Không khí Sạch, Đạo luật Nước sạch và Đạo luật Nước uống an toàn. Trong đa số các trường hợp, EPA cho phép các bang phát triển và thực hiện các quy định cần thiết để đáp ứng các tiêu chuẩn liên bang. Trong một số lĩnh vực, EPA thực hiện vai trò quản lý trực tiếp hơn, như quản lý phát thải khí nhà kính, khí methane, bảo vệ nước ngầm khỏi bị ô nhiễm.
(Còn tiếp)